Tôi quen em năm năm, kết hôn được gần sáu năm và có với nhau đứa con ba tuổi rưỡi. Vợ tôi là người con gái có nhan sắc, học vấn, sâu sắc, biết suy nghĩ cho gia đình con cái. Đọc tới đây chắc ai cũng nghĩ vì lẽ gì mà tôi lại đi ngoại tình? Tôi ngoại tình vì suy nghĩ gia trưởng, ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân. Từ ngày có con, em đã dồn hết tình yêu, thời gian cho đứa con bé nhỏ, ít khi để ý đến việc tôi đang suy nghĩ gì mặc dù vẫn lo lắng cho tôi chu toàn từ bữa ăn đến giấc ngủ. Ngoài việc đi làm hầu như tôi không hề phải lo lắng gì, gia đình từ trong ra ngoài, từ bên nội qua đến bên ngoại em đều lo chu toàn hết.
Có nhiều người đã thẳng thắn nói rằng không biết vì sao em lại chọn tôi bởi khi đó tôi chỉ là một người con trai mới ra trường, không có gì, trong khi nhiều người có đủ mọi thứ theo đuổi mà em một mực từ chối. Một lần vô tình tôi biết được người bạn thời học trò của em vẫn còn theo đuổi em, đó là tình yêu một phía nhưng vì tự ái của người đàn ông, tôi đã dằn vặt em, nói nhiều lời khó nghe. Tôi càng ra sức chứng tỏ bản lĩnh của một người chồng, em lại càng âm thầm chịu đựng. Đến một ngày, em nói muốn dẫn con về ngoại chơi vài tuần, tôi cũng ậm ừ để coi em ra sao. Vậy mà em đi thật…
Sau này tôi mới biết em dùng thời gian đó để tôi bình tâm lại mà suy nghĩ và xác định tình yêu dành cho vợ con. Em sống trong lo sợ vì tương lai mập mờ trước mắt thì tôi lại lao vào cuộc tình ảo với người bạn học chung phổ thông. Tôi yêu vợ, không bao giờ nghĩ sẽ phản bội vợ, cũng chẳng bao giờ nghĩ đến việc tìm kiếm một người con gái khác, nhưng trong lúc buồn nhất, nhiều tam su nhất khi vợ không ở bên cạnh thì người con gái kia đã chủ động đến với tôi. Tôi đồng ý bắt đầu một trò chơi tình ái mà không biết hậu quả khó lường.
Ngày thứ hai khi tôi chấp nhận cuộc tình ảo này thì người đó chủ động chat sex. Chỉ nghĩ là chơi sẽ chẳng ảnh hưởng gì vì tôi và người đó ở xa nhau nửa vòng trái đất nên tôi đã đáp lại. Tôi lao vào cuộc chơi để quên đi nỗi buồn hiện tại. Dù nhà ngoại và nhà tôi chỉ cách nhau 20 phút lái xe nhưng vì tự ái tôi chẳng một lần qua thăm vợ con. Sau ba tuần, vợ chở con về nhà mà không hề báo cho tôi biết trước. Tôi đi làm về thấy hai mẹ con ở nhà, mừng lắm nhưng bên cạnh đó lại lo sợ em phát hiện ra việc mình đang làm.
Khi tôi quyết định chấm dứt là lúc biết được cô bạn kia đã lưu lại tất cả những tin nhắn nhạy cảm, những lời nói yêu đương mà cô ta sẽ sẵn sàng gửi cho vợ tôi nếu tôi chấm dứt mối quan hệ. Tới lúc đó, tôi sợ thật sự, không phải sợ cô ta mà sợ vợ biết được thì sẽ mất em thật sự. Vợ tôi là người ngoan hiền và có trái tim nhân hậu nhưng bên cạnh đó lại vô cùng cố chấp. Tôi phải tiếp tục mối quan hệ với cô bạn kia mặc dù trong thâm tâm không hề muốn. Tôi âm thầm tìm đường rút lui, vậy mà chuyện gì đến cũng đến, vợ tôi phát hiện.
Em chẳng bộc lộ cảm xúc gì, chỉ hỏi tôi lý do vì sao làm vậy, rồi bảo tôi có thật sự yêu cô gái đó không, nếu thật sự yêu thì sẽ ly hôn để tôi đến bên người đó. Tôi đã xin vợ cho một cơ hội, rằng sẽ chẳng yêu được ai ngoài em, đó chỉ là trò chơi không hơn không kém. Về phần cô gái kia, cô ta sẽ chẳng để yên nếu tôi quyết định chấm dứt. Tôi bắt đầu làm theo mọi yêu cầu, chỉ mong cô ta đừng tìm đến vợ tôi.
Chắc nhiều người nghĩ tôi ngu ngốc để một người con gái hù dọa mình, nhưng không, tôi hiểu vợ hơn ai hết. Em ngây thơ trong sáng không hề biết thế nào là chat sex nên nếu biết tôi tồi tệ như vậy thì tôi sẽ mất vợ thật sự. Tôi càng ra sức bảo vệ vợ, sợ vợ bị tổn thương thì cô gái kia càng tiến tới, cô ta đưa ra nhiều điều kiện và bắt tôi phải thực hiện. Vậy mà không có gì qua khỏi cặp mắt tinh tường của vợ tôi. Một vài ngày sau khi em phát hiện đã nói rằng biết tôi vẫn còn liên lạc với cô gái kia, nếu như còn một chút niềm tin sót lại mà tôi cũng để mất đi thì vợ chồng đâu còn mục đích gì để mà sống với nhau nữa. Đến nước này tôi biết phải dừng lại dù có bị hù dọa.
Cô gái kia chẳng tha cho tôi, ròng rã hai tháng trời cô ta copy và gửi những đoạn nói chuyện nhạy cảm, những lời nói yêu đương cho vợ tôi đọc. Khi tôi biết được đã rất tức giận, biết mình có lỗi nên không dám trách ai, có chơi thì có chịu nhưng chẳng thà cô ta chửi tôi, mắng rủa tôi, đằng nay lại tìm đến vợ tôi, cố gắng phá tan gia đình tôi. Cô ta cũng có gia đình, con cái để giữ gìn, nếu tôi như cô ta khi bị dồn vào bước đường cùng cũng công khai mọi chuyện cho chồng con cô ta biết thì sao?
Tôi từng nghĩ đây là một trò chơi sẽ không ai tổn hại gì nhưng thật sự quá sai. Tôi đã đánh mất niềm tin nơi vợ, đánh mất tình yêu tuyệt đối vợ dành cho tôi. Từ ngày xảy ra chuyện đó, vợ tôi ít nhiều thay đổi. Em bắt đầu sống cho bản thân, lao vào công việc, nhận làm thêm nhiều nghiên cứu mới, chuyện mà trước đây em luôn từ chối vì muốn có nhiều thời gian cho con và cho gia đình.
Gửi vợ: Em bắt đầu cứng cỏi hơn, anh biết em đang chuẩn bị cho bản thân và con một cuộc sống tốt hơn cho dù có anh hay không ở bên cạnh. Còn vài ngày nữa là kỷ niệm sáu năm ngày cưới, anh biết dù em vẫn quan tâm anh, chu toàn việc gia đình nhưng chuyện anh làm giống như vết nhơ không thể một sớm một chiều em có thể quên được. Em hãy sống cho bản thân một chút nhưng đừng bao giờ để chuyện này ảnh hưởng tình yêu dành cho anh nhé. Anh thật sự ân hận lắm. Trong bao nhiêu năm bên cạnh em, chưa một lần anh hết yêu, chưa bao giờ anh thay đổi tinh yeu của mình dành cho em. Em à, anh không thể quay lại những chuyện quá khứ nhưng sẽ cố gắng sống tốt trong hiện tại. Hãy cho anh một cơ hội làm lại em nhé.