Nghệ sĩ Diệu Hiền đề cập rằng, cô có một người cháu gái bị bịnh kinh phong từ nhỏ, hiện cũng đang ở chung có cô. Người cháu gái đó tính nết rất cục súc, ai rớ tới là chửi “tàn gia tru lục”, không người nào dám làm gì cô đó hết. Một hôm Diệu Hiền mới bảo người cháu đó rằng: “Cô đi chùa thấy người ta đọc kinh cũng vui lắm. Giả dụ con chịu học thuộc thì cô cho tiền uống cà-phê”. Người cháu gái với mẫu tật ghiền cà-phê nên nghe vậy đồng ý liền. Cứ một bài chú ngắn thì cô Diệu Hiền trả cho 2 chục ngàn đồng, bài dài hơn thì ba chục, dài hơn nữa thì bốn chục. Một thời gian sau, cô Diệu Hiền bảo người cháu đó học chú Đại bi, kể rằng nếu như thuộc được thì trả cho 1 trăm ngàn đồng.
Thế nhưng khi người cháu ấy vừa cầm quyển kinh lên đọc được vài câu thì cơn động kinh liền đến, giựt cô té trong khoảng trên ghế xuống đất. Lúc cơn động kinh qua, người cháu ấy liền tức giận, cầm quyển kinh ném vào mặt cô Diệu Hiền mà mắng rằng: “Hồi đấy chưa đi chùa thì hổng có nói dối. Ngày nay đi chùa bày đặt bắt chước ai nói láo rồi về xí gạt con cháu nữa là sao? Người ta khi trước bị giựt cũng ít ít thôi. Bảo là đọc loại này sẽ hết bị giựt. Thế mà mới đọc mang mấy câu mà giựt một mẫu muốn chết luôn hà. Dẹp, trong khoảng rày sắp tới đừng sở hữu đề cập có tui ba chiếc vụ kinh này nữa nhe. Dẹp nhe! Tui yêu cầu đừng nhắc với tui vụ này nữa à”.
Chú Đại bi thật là vi diệu
Thế nhưng chiều hôm ấy, sau giấc ngủ trưa, người cháu gái ấy tới bên cô Diệu Hiền hỏi rằng: “Bây giờ tui nhắc loại này nhưng đề nghị đừng sở hữu nói láo, nói thiệt tui nghe đi. Là dòng người mà đàn ông không phải đàn ông, đàn bà không phải nữ giới, mà tóc dài đó là người nào vậy?”. Cô Diệu Hiền nghe vậy mới hỏi người cháu đã gặp người đấy ở đâu. Người cháu nhắc là cô ngủ thì thấy người ấy tới và gõ gõ vào đầu cô ta. Cô Diệu Hiền mới giảng giải rằng đó là Đại sĩ Quán Thế Âm tới để kêu con quyết tâm học kinh đó. Người cháu nghe vậy không tư vấn nhưng thầm lặng học thuộc chú Đại bi và trì tụng mỗi ngày.
Thế là điều kỳ diệu đã xảy ra. Trước đây người cháu bị giựt 1 ngày đến sáu lần. Từ khi trì chú Đại bi thì giảm xuống còn năm lần một ngày. Từ đó về sau, cứ sau một tuần là giảm xuống 1 lần cho tới chỉ còn 1 lần một ngày. Rồi 1 tháng mới giựt 1 lần, rồi ba tháng mới giựt một lần, và chung cuộc thì hoàn toàn ko còn bị giựt nữa.
một hôm người cháu gái đó đến bên cô Diệu Hiền, ấp ủ chân cô nói: “Cô Hiền, con xin lỗi cô. Kể từ nay trở đi để con tự động học kinh. Cô Hiền khỏi mướn con nữa. Con xin lỗi cô Hiền, con không dám nhắc hỗn sở hữu cô nữa, cô đừng giận con nhe!”. Và cũng từ đó người cháu đổi tính hoàn toàn, không còn cục cằn nữa mà trở thành hiền khô, không những thế còn chăm chỉ làm việc nhà như lau nhà, rửa chén một phương pháp vui vẻ. Đặc trưng hơn nữa là cô bắt đầu ăn chay trường và đi chùa. Cô tới chùa gần đó tụng kinh mỗi chiều. Còn khi ở nhà thì cô đi kinh hành và niệm Phật. Cô còn thuộc cả năm đệ chú Lăng nghiêm nữa. Chú Đại bi thật là vi diệu!
>>>>Văn khấn nhập trạch tại nhà chuẩn nhất.